Hình ảnh chiếc xe SH cả trăm triệu dựng trong phòng trọ ọp ẹp rộng vài mét vuông rất tương phản.
Tuần trước, khu nhà trọ kế bên chỗ tôi ở có vụ cãi nhau ầm ĩ. Nguồn cơn cớ sự đến từ việc một người làm xước chiếc xe SH đắt tiền của người khác cùng dãy trọ. Chủ xe SH cho rằng người làm xước phải đền tiền.
Người kia thì nói rằng chủ xe SH vô ý thức: đường đi chung rộng chưa tới một mét mà đậu xe trước cửa phòng, ngáng đường người khác qua lại, tại sao không dắt vào phòng hay để chỗ khác.
Chủ xe SH tức giận, cãi lại: “Xe to quá dắt ra dắt vô bất tiện, để xe trước cửa phòng sẵn tiện dòm chừng luôn”. Tức thì, người kia bảo: “Ở nhà trọ mà đi xe to, đắt tiền làm gì cho khổ vậy”. Thế là cãi nhau.
Cách đây vài ngày, trên Facebook, tôi thấy một bài viết buông lơi “ở trọ đi SH” để rồi rất nhiều người vào cười cợt. Kết hợp với câu chuyện trên, tôi phát hiện ra mệnh đề xã hội, theo một cách chung: Dùng một món hàng đắt tiền (xe máy, điện thoại) khi chưa có nhà thì có sao không?
Nếu ai đã từng đi SH thì sẽ thấy về mặt trải nghiệm, không phải ngẫu nhiên mà giá nó lại cao hơn những xe thông thường như vậy. Ở trọ, đi SH để cuối tuần chạy 100 km về quê cho sướng, đó cũng là một dạng hưởng thụ cuộc sống.
Tiền bạc, tài chính luôn là một chủ đề nhạy cảm và có thể gây tranh cãi trong xã hội. Tôi ủng hộ quan điểm: Không nên dạy người khác cách sử dụng tiền của họ.
Mỗi người lao động và kiếm tiền bằng công sức của mình, và họ có quyền quyết định sử dụng tiền đó như thế nào. Sự đa dạng trong chi tiêu cũng có thể đóng góp vào sự phát triển kinh tế xã hội.
Tiêu xài cho bản thân, dù là những chuyến đi du lịch, nghỉ mát hay mua một chiếc xe SH, con điện thoại iPhone đời mới đều là những trải nghiệm có được do thành quả lao động của họ mang lại. Miễn sao họ không vung tay quá trán, có để dành một khoản tiền phòng hờ cho những tình huống bất trắc là được.
Xin đừng bảo với tôi là để dành tiền mua nhà. Mua nhà ở thành phố ư? Đó là một chuyện quá sức với số đông vì mới đây, có chuyên gia cho rằng Thu nhập tối thiểu 30 triệu đồng mới mua được nhà Sài Gòn. Giá nhà đất tăng vùn vụt khiến họ xác định mình không thể mua nổi, dù cố gắng cách nào đi nữa vì mỗi người đều có một giới hạn riêng, không phải ai cũng có khả năng đầu tư kinh doanh để tạo thêm tài sản.
Tóm lại, mỗi người có quan điểm sống riêng, miễn là không vi phạm pháp luật và không gây hại, không làm phiền đến người khác là được. Hy vọng chúng ta, những người ngoài cuộc, bớt phán xét hơn.