Gặp chàng trai mất cả 2 tay, 8 năm bán hàng rong trên phố đi bộ ở Hà Nội, nuôi ước mơ trở thành kiến trúc sư

Nhiều năm lăn lộn mưu sinh tại Hà Nội, dù cuộc sống còn khó khăn nhưng Phúc không nản chí, vì chàng trai trẻ luôn tin vào một tương lai tốt đẹp khi bản thân nỗ lực làm việc chăm chỉ.
Cách đây 10 năm, sự cố nghiêm trọng trong lúc làm việc đã khiến một chàng trai trẻ mất đi cả đôi tay của mình, đó là Dương Hữu Phúc (SN 1996, quê ở Lạng Sơn). Tuy bị mất 2 tay nhưng Phúc vẫn tự chăm sóc cho bản thân, hoàn thành chương trình đại học, vừa đi làm vừa bán hàng rong để mưu sinh. Với Phúc, đó chính là một thử thách mà ông trời tạo ra để bản thân có thêm động lực, tiếp tục cố gắng cho tương lai sau này.

Mất đôi tay, không có nghĩa là mất đi ước mơ và nghị lực
Biến cố xảy ra trước kỳ thi 12 ngày nên Phúc bị lỡ mất ước mơ vào đại học năm đó. Trong suốt khoảng thời gian sau khi vực dậy, từ việc ăn uống đến vệ sinh cá nhân, Phúc phải nhờ đến mẹ trợ giúp khoảng 2 tháng mới có thể làm quen được. Mất đi đôi tay, Phúc khi ấy chẳng thể hình dung được tương lai của mình sẽ ra sao?

Thế nhưng chính hoàn cảnh khó khăn đã thôi thúc chàng trai trẻ phải vươn lên. Năm 2016, Phúc thi đỗ vào khoa Kiến Trúc – Đại học Kinh doanh Công nghệ Hà Nội. Hai mẹ con khăn gói xuống Hà Nội nhập học, sống trong căn phòng trọ chỉ 10m2 và bắt đầu hành trình mưu sinh giữa thành phố.

Biến cố đã cướp đi đôi tay của Phúc nhưng cậu chưa khi nào nản chí.

Khi còn là sinh viên, Phúc đã đi bán hàng rong trên phố đi bộ vào cuối tuần để có tiền sinh hoạt và chữa bệnh cho mẹ. Nếu ai từng dạo quanh khu bờ hồ dịp cuối tuần những năm trước, chắc hẳn đã từng bắt gặp hình ảnh chàng thanh niên với đôi tay “chim cánh cụt” và nụ cười thường trực trên môi, mời chào những chiếc vòng hoa đội đầu xinh xắn. Sau một thời gian làm thuê, Phúc nảy ra ý định tự nhập hàng về làm và bán.

Cứ như vậy, Phúc vừa học vừa làm thêm kiếm tiền để trang trải cuộc sống. Tốt nghiệp đại học năm 2020, Phúc được nhận vào công ty thiết kế nội thất làm việc. Chàng trai 9x bắt đầu duy trì công việc ổn định với mức lương cơ bản và vẫn bán hàng rong phụ mẹ vào cuối tuần.

Hình ảnh chàng trai bán vòng hoa đội đầu trên bờ hồ đã nhận được sự quan tâm của rất nhiều người…

Để mưu sinh tại Hà Nội, Phúc đã bán hàng rong trên bờ hồ nhiều năm nay. Từ những chú lợn con phát sáng, bờm tai thỏ, đèn trung thu, tới lì xì Tết, cần câu mini,… và hiện tại là những chiếc kẹp tóc gắn họa tiết xinh xắn do chính tay Phúc tự làm với giá chỉ vài chục nghìn.

“Có những ngày đông khách, mình mệt nhưng vui vì vừa kiếm được tiền, vừa cảm thấy bản thân có ích cho xã hội. Mình mất đôi tay, nhưng mình còn sức khỏe, còn trí óc và còn ước mơ. Mình không dễ dàng đầu hàng nghịch cảnh, có khi đó còn tạo thêm sức mạnh giúp mình có nghị lực vươn lên”, Phúc chia sẻ.

“Hãy tiếp tục làm việc chăm chỉ, vì một ngày nào đó, bạn sẽ trở thành ước mơ của người khác”
Tình cờ gặp lại Phúc trên phố đi bộ Hồ Gươm vào một buổi tối cuối tuần, nhìn dáng vẻ tất bật bán hàng ấy mới thấy nghị lực phi thường của chàng trai trẻ suốt những năm qua. Vẫn là giọng rao hàng quen thuộc, dáng người nhỏ nhắn nhanh nhẹn và nụ cười tươi luôn nở trên môi như xưa…

Nụ cười tươi luôn nở trên môi chàng trai giàu nghị lực.

Được biết, hiện tại Phúc đã nghỉ việc ở công ty, cũng ít lên phố đi bộ để bán hàng mà chủ yếu bán online. Mỗi chiếc kẹp tóc do chính tay Phúc làm ra lời lãi chẳng nhiều, nhưng cũng đủ để cậu duy trì cuộc sống. Có nhiều khi không bán được hàng, Phúc vẫn tự động viên bản thân không được nản chí và không thể từ bỏ ước mơ.

“Bản thân mình không mong giàu sang, chỉ cần đủ tiền sinh hoạt, ăn uống và lo cho tương lai sau này. Mình vẫn nuôi ước mơ trở thành kiến trúc sư, tiết kiệm tiền để tự xây một ngôi nhà thật đẹp. Nhưng tạm thời thì chưa thể thực hiện bởi cuộc sống còn nhiều điều phải lo mà”, Phúc cười rồi tiếp tục rao hàng bán.

Theo chia sẻ của Phúc, cuộc sống hiện tại đã khá hơn trước, thu nhập cũng dần ổn định và điều quan trọng là nguồn năng lượng dồi dào trong cậu trai trẻ vẫn đang tiếp thêm nghị lực để vươn lên. Phúc cho biết, dù có thế nào thì cậu cũng không cho phép bản thân khóc lóc, gục ngã mà chỉ được cười tươi bước tiếp. Chính sự động viên, lời chúc từ mọi người đã giúp cậu có thêm sức mạnh.

“Mình biết con đường mình chọn sẽ có nhiều vất vả, mình phải làm việc rất nhiều và thậm chí chẳng có thời gian để ngủ. Sáng 10h đóng đơn, tối 20h lên phố bán hàng, tối về livestream đến 3h sáng,… Nhiều khi cũng thấy cuộc sống thật chơi vơi, tủi thân vì những thiệt thòi nhưng dù cuộc đời có đối xử tệ với mình thế nào thì bản thân mình vẫn luôn nỗ lực và cố gắng vì mình và gia đình”, Phúc bộc bạch.

Phúc luôn biết cách biến khó khăn thành động lực để cố gắng.

Cậu hi vọng câu chuyện về nghị lực sống của mình sẽ truyền cảm hứng cho các bạn trẻ không ngừng cố gắng. Phúc nói rằng, bản thân cậu sẽ nỗ lực thực hiện ước mơ, vì biết đâu một ngày nào đó, cậu sẽ trở thành ước mơ của người khác.

Cứ như vậy, chàng trai trẻ vẫn tiếp tục công việc thường nhật như bao người. Đứng giữa dòng người nhộn nhịp của phố đi bộ Hồ Gươm, Phúc giang đôi tay không lành lặn ra, nở nụ cười tươi, vui vẻ đón nhận mọi điều từ tương lai phía trước.