Bố chồng tôi muốn nhanh chóng để 2 vợ chồng tôi đứng tên trên mảnh đất nhưng bố mẹ tôi bảo không vội, cứ từ từ…
Tôi năm nay 28 tuổi, còn chồng đã 35. Vợ chồng tôi cùng quê Thái Bình. Chúng tôi lấy nhau đã được 3 năm nhưng chưa có con.
Trước đây khi tôi còn đang học đại học, đất quanh vùng ven Hà Nội còn rẻ chứ chưa đắt đỏ như bây giờ, bố mẹ tôi nhờ tích cóp được chút tiền, lại may có người quen giới thiệu nên đã mua cho 2 chị em tôi mỗi người 1 mảnh đất nhỏ 35m2 ở Xuân Phương làm của hồi môn cho con gái. Bố mẹ tôi tính sau này nếu chúng tôi ở lại Thủ đô lập nghiệp thì có mảnh đất mà xây nhà, không phải ở trọ nữa.
Đúng như bố mẹ tôi tính toán, 2 chị em tôi sau khi học xong thì không về quê mà đều ở lại thành phố làm việc, rồi xây dựng gia đình ở đây.
Vì miếng đất cho con mà 2 bên thông gia bằng mặt không bằng lòng (Ảnh minh họa)
Sau khi kết hôn, chồng tôi dự tính với khoảng 500 triệu đồng tiền tiết kiệm trong thời gian anh đi làm mấy năm qua cộng với sự hỗ trợ của 2 bên gia đình, vợ chồng tôi có thể xây được một ngôi nhà 2 tầng khang trang trên mảnh đất của bố mẹ cho. Sau nửa năm thi công, mặc dù phải vay mượn thêm của anh em, bạn bè, chúng tôi đã có ngôi nhà của riêng mình.
Ai cũng bảo tôi số sướng bởi vừa mới kết hôn đã có nhà Hà Nội ở ngay chứ không phải ở trọ vất vả, khổ sở như nhiều bạn bè khác.
Cuộc sống có lẽ cứ êm đềm trôi đi nếu như không phải trong một lần ngồi uống rượu, chuyện trò giữa 2 bên thông gia, bố chồng tôi không vô tình nhắc đến chuyện mảnh đất bố mẹ tôi cho đã chuyển tên sang cho các con chưa? Bố tôi bảo chưa nhưng trước sau gì cũng là của chúng nó, bố tôi đã nói cho là cho, ông bà thông gia không phải lo.
Tuy nhiên vì trong người đã có chút hơi men, bố chồng tôi tỏ vẻ tức giận, ông muốn bên thông gia phải sang tên mảnh đất cho các con ngay và luôn, nói lời phải giữ lấy lời.
Vợ chồng tôi không tính toán hay suy nghĩ nhiều về việc này nhưng hai bên thông gia lại trở nên căng thẳng, bằng mặt mà không bằng lòng. Bên nội cứ một mực phải sang tên sổ đỏ cho các con ngay, ngày nào ông bà cũng gọi điện cho vợ chồng tôi thúc giục và có ý chê trách bên ngoại.
Tôi cũng bảo bố mẹ mình hay cứ sang tên cho thông gia vừa lòng, nhưng bố tôi bảo chẳng việc gì phải vội, lòng người khó đoán, vợ chồng tôi lấy nhau cũng đã lâu mà chưa có con, nhỡ vì việc này mà tình cảm vợ chồng trục trặc, có người thay lòng đổi dạ tôi sẽ là người chịu thiệt.
Vì việc này mà hai bên gia đình dù trước kia rất thân thiết, tình cảm nhưng nay chẳng khác nào mặt trăng với mặt trời, thông gia không nhìn mặt nhau.
Là phận làm con, tôi cũng không biết nên làm sao cho phải. Xin mọi người cho tôi lời khuyên!