Ai cũng nhớ khoảnh khắc Shanks tung ra Haki Bá Vương buộc Đô đốc Aramaki (Greenbull) phải ngay lập tức rút lui khỏi Wano trong nỗi sợ hãi tột độ. Tuy nhiên, điều tuyệt vời ở cốt truyện One Piece là khoảnh khắc đó chưa phải là đỉnh cao của sự “sỉ nhục bằng Haki”.
Luffy phá vỡ Haki Quan Sát của Katakuri (chương 884)
Trận chiến tại Đảo Bánh Ngọt không đơn thuần là một màn đối đầu thể lực, mà là cuộc chiến về tư duy chiến đấu và bản lĩnh tinh thần. Katakuri được xây dựng như một bức tường không thể vượt qua — người sở hữu Haki Quan Sát ở cấp độ cao nhất với khả năng Thấu Thị Tương Lai.
Ở giai đoạn đầu, Luffy hoàn toàn lép vế. Nhưng bước ngoặt thực sự không đến từ sức mạnh, mà đến từ cách Luffy phá hủy nền tảng chiến đấu của Katakuri.
Katakuri chỉ có thể duy trì Thấu Thị Tương Lai khi tâm trí hoàn toàn bình tĩnh và tập trung. Nhận ra điều đó, Luffy liên tục tấn công với cường độ cao, nhịp điệu hỗn loạn và tinh thần không chút do dự. Anh không cho Katakuri bất kỳ khoảng trống nào để ổn định tâm lý.
Kết quả là Luffy không chỉ đánh trúng đối thủ, mà còn đánh sập sự tự tin, phá vỡ trạng thái tinh thần và khiến Haki Quan Sát của Katakuri hoàn toàn vô hiệu. Đây không còn là chiến thắng thể chất, mà là sự sỉ nhục ở cấp độ chiến thuật và tâm lý — thứ còn đau đớn hơn nhiều so với việc bị áp đảo bằng sức mạnh thuần túy.
Joy Boy tước đoạt uy quyền của Ngũ Lão Tinh (chương 1122)
Nếu Shanks đại diện cho sự uy hiếp, Luffy đại diện cho sự phá vỡ tâm lý, thì Joy Boy đứng ở một tầng hoàn toàn khác: sự phủ định quyền lực tuyệt đối.
Haki của Joy Boy không được giải phóng trực tiếp từ cơ thể, mà được phong ấn và lưu trữ từ Thế Kỷ Trống bên trong người máy cổ đại Emet. Chính cách sử dụng này đã khiến toàn bộ cục diện vượt ngoài dự đoán của Imu và Chính phủ Thế giới.
Khi Haki ấy được giải phóng, nó không chỉ áp đảo Ngũ Lão Tinh về sức mạnh, mà còn buộc họ phải quay trở về hình dạng con người, tước đi trạng thái hóa quỷ — thứ vốn được xem là quyền năng tối thượng của họ. Đây không phải là đánh bại, mà là tước đoạt quyền tồn tại ở vị thế “kẻ thống trị”.
Đáng chú ý hơn, ngay cả Imu cũng bị ảnh hưởng bởi làn sóng Haki này. Điều đó khẳng định rằng Joy Boy không chỉ thách thức Ngũ Lão Tinh, mà còn trực tiếp xúc phạm đến nền tảng quyền lực của cả Chính phủ Thế giới.
Không một nhân vật nào trong thời đại hiện tại — kể cả Shanks hay Luffy — từng tạo ra một hành động có khả năng ép buộc những kẻ cai trị thế giới phải mất quyền kiểm soát như vậy. Đây là sự sỉ nhục ở cấp độ lịch sử và chính trị, vượt xa mọi màn phô diễn sức mạnh trước đó.
Kết luận
Shanks áp đảo một Đô đốc bằng Haki, khẳng định vị thế Tứ Hoàng.
Luffy áp đảo Katakuri bằng chiến thuật và tinh thần, phá vỡ biểu tượng “bất bại”.
Nhưng Joy Boy thì khác — ông áp đảo cả hệ thống quyền lực, phủ nhận sức mạnh, địa vị và quyền năng của những kẻ cai trị thế giới.
So với hành động buộc Green Bull rút lui, chiến tích của Joy Boy mang ý nghĩa sâu sắc và tàn nhẫn hơn rất nhiều. Đó không chỉ là một màn thể hiện Haki, mà là lời tuyên chiến trực diện nhất trong lịch sử One Piece — thứ khiến cả thế giới phải run sợ, chứ không riêng bất kỳ cá nhân nào.



