Bốn năm yêu nhau, họ từng có biết bao dự định đẹp còn dang dở. Ngày chuẩn bị kỷ niệm tình yêu, Thanh Thảo – cô gái 21 tuổi – vẫn mong đợi bó hoa và lời chúc quen thuộc. Nhưng thay vào đó, trước mắt cô là khoảnh khắc người yêu ngã gục vì xuất huyết não.
Từ giây phút ấy, cuộc sống của Thảo hoàn toàn đảo lộn. Ban ngày, cô vẫn đến giảng đường như bao sinh viên khác. Đêm đến, cô livestream bán hàng để có tiền lo viện phí. Khi thành phố còn ngái ngủ, Thảo đã có mặt ở bệnh viện – nơi anh đang nằm bất động giữa những ống truyền và tiếng máy thở đều đặn.
Đã bốn tháng trôi qua, cô gái nhỏ chưa một lần rời xa. Mỗi ngày, Thảo lại nắm tay anh, kể cho anh nghe về những điều giản dị: buổi học hôm nay, đơn hàng mới, hay chỉ là một giấc mơ đẹp.
Giữa những đêm dài mệt mỏi, điều duy nhất cô khấn nguyện vẫn là:
“Anh hãy tỉnh dậy… để lại ôm em như trước.”
Một tình yêu không cần ồn ào, không hoa lệ, chỉ cần bền bỉ và trọn vẹn đến tận cùng – để giữa đời thường, người ta vẫn có thể tin rằng cổ tích thật sự tồn tại. ❤️

